Cuối tháng Tư – trời hồng lên mầu nắng
Nắng rất hồng – mây trắng trời xanh
Đất nước tan hoang – cơn mộng dữ, không lành
Bừng hoảng hốt – không gian nổi loạn
Trốn chạy quê hương, lòng dân ly tán
Chính quyền xưa giờ đã nát tan rồi
Mây ngập ngừng, thời gian cũng ngừng trôi
Tim thắt lại, ngậm ngùi thương xứ sở
Đến xứ lạ, ngập ngừng chân bỡ ngỡ
Mấy chục năm rồi, thì cũng phải quen thôi
Ngôn ngữ người ta, ngập ngọng, rã rời
Nay phong thổ xứ người… không đến nỗi
Nhưng nhớ lại ngày xưa, lòng vẫn còn bối rối
Thấp thoáng điêu tàn, chìm trong ánh chiều rơi
Chiều rơi, chua xót bùi ngùi
Hoàng hôn tím lại, nhạt vưong nơi thềm vắng
Nắng xế nghiêng ngiêng, thật tâm tĩnh lặng
Để tưởng nhớ về màu Nắng tháng Tư xưa
Màu nắng ban trưa, như thật như đùa
Ngoảnh mắt lại – ba muơi tám năm cách biệt.
Tháng Tư 2013
Nguyễn Thị Mắt Nâu