Trang chủ » Đoàn Phụ Nữ Lâm Viên (Trang 3)

Category Archives: Đoàn Phụ Nữ Lâm Viên

Ký Ninh (Hydroxychloroquine) Có Triển Vọng Là Thuốc Trị Covid-19—Anthony Cardillo, MD. | ABC7 News

Phân Ưu Cùng Anh Chị Lê Văn Tiến K28

NMLeVanTien-tile

Danh Sách Thông Tin, Liên Lạc, Trợ Giúp Ứng Phó Dịch Bệnh COVID-19 Tại Quận Hạt Santa Clara—Kansen Chu | Assemblymember, 25th District

Danh Sách Thông Tin Về Dịch COVID-19 Cho Hạt Santa Clara

Thưa Quý Đồng Hương:

Kính chúc quý vị và gia đình luôn thân tâm an lạc. Trong thời gian khó khăn này, tôi xin gởi danh sách các thông tin cần kíp và hữu ích cho quý vị khi cần đến. Như thường lệ, văn phòng tôi luôn mở và sẵn sàng giúp đỡ. Xin gọi cho tôi ở số 408-262-2501.

DANH SÁCH CƠ QUAN VÀ THÔNG TIN LIÊN LẠC

CẬP NHẬT THÔNG TIN

Cập nhật thông tin về dịch COVID-19:
https://covid19.ca.gov

Sở Y Tế Tiểu Bang California:
(916) 558-1784;
https://www.cdph.ca.gov/Programs/CID/DCDC/Pages/Immunization/ncov2019.aspx

Sở Y Tế Hạt Santa Clara:
(408) 885-3980;
sccgov.org/sites/phd/DiseaseInformation/novel-coronavirus

HỖ TRỢ TIỀN THẤT NGHIỆP

Sở Phát Triển Việc Làm Hỗ Trợ Tiền Thất Nghiệp:
Tiếng Anh: (800) 300-5616; Tiếng Việt: (800) 547-2058
edd.ca.gov/about_edd/coronavirus-2019.htm

Bảo Hiểm Thất Nghiệp Cho Tư Doanh / Nhà Thầu Độc Lập:
edd.ca.gov/disability/Self-Employed.htm

Trợ Giúp Tài Chính Tạm Thời Của Hạt Santa Clara
Và Dịch Vụ Cộng Đồng Thánh Tâm
:
(408) 780-9134;
sacredlovecs.org/covid19

Ngân Hàng Thực Phẩm Second Harvest (Nhận Đồ Ăn Miễn Phí):
(800) 984-3663.
shfb.org;

Nhân viên nói tiếng Anh, tiếng Việt. Có thông dịch viên trực tuyến
4001 N 1st St, San Jose, CA 95134

Quỹ khẩn cấp cho người làm ở nhà:
ofwemergencyfund.org/help

Đường dây trợ giúp của Hạt Santa Clara:
1 (866) 870-7725 (Tiếng Việt)

HỖ TRỢ DOANH NGHIỆP NHỎ

Cho Vay Nhẹ Lãi Của Sở Quản Lý Tiểu Thương Mại:
(800) 659‐2955;
sba.gov/page/coronavirus-covid-19-small-business-guidance-loan-resours

Trợ Giúp Tiểu Thương Mại Sắp Đóng Cửa Hoặc Sa Thải:
916-464-3343;
edd.ca.gov/pdf_pub_ctr/de8714rrb.pdf;
edd.ca.gov/Unemployment/Work_Shared_Program.html

Văn Phòng Thống Đốc Kinh Doanh & Phát Triển Kinh Tế:
(877) 345-4633;
business.ca.gov/coronavirus-2019

Trung Tâm Phát Triển Tiểu Thương Mại Silicon Valley:
(408) 385-9800;
svsbdc.org/index_silicon_valley

Cơ Quan Á CHÂU, Inc.:
(415) 928-5910×137;
asianinc.org/business

HỖ TRỢ TÂM THẦN

Nếu bạn cần hỗ trợ, xin gọi Sở Y Tế Tâm Thần Hạt Santa Clara:
Đường dây không khẩn cấp:
(800) 704-0900 (Tiếng Anh, tiếng Việt và 6 tiếng khác)

Đường dây khẩn cấp:
(855) 278-4204

Sức khỏe Tâm thần Hoa Kỳ:
https://screening.mhanational.org/screening-tools

HỖ TRỢ BẠO HÀNH GIA ĐÌNH

Đường dây trợ giúp của Hạt Santa Clara:
(800) 799-7233 (tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha);
thehotline.org

Tổ chức Maitri:
1-888-862-4874;
maitri.org/contact-us

Tổ chức RAINN
(Chuyên giúp đỡ về vụ hiếp dâm, lạm dụng và loạn luân)
:
(800) 656-4673;
rainn.org

LUẬT DI DÂN

Hiểu biết quyền lợi của người di dân:
immigrantguide.ca.gov/en/covid19/

Nếu bạn cần hỗ trợ, gọi tổ chức SIREN
(Dịch vụ, quyền nhập cư và mạng giáo dục)
:
tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha: (408) 453-3003;
Tiếng Việt:(408) 453-3013;
siren-bayarea.org

BÁO CÁO GIAN THƯƠNG TRỤC LỢI

Bán giá cắt cổ là phi pháp ở California.
Hãy báo cáo lên bộ Tư Pháp California
:
(800) 952-5225;
oag.ca.gov/consumers/priceGougingDuringDisasters

CHỐNG TỘI ÁC KỲ THỊ

Nếu bạn chứng kiến hoặc là nạn nhân kỳ thị Á CHÂU, xin báo cáo:
asianpacificpolicyandplanningcouncil.org/stop-aapi-hate

BỮA ĂN MIỄN PHÍ CHO HỌC SINH

Học Khu Berryessa:
(408) 923-1800;
berryessa.k12.ca.us

Học Khu Milpitas:
(408) 635-2600;
musd.org

Học Khu Santa Clara:
(408) 423-2000;
santaclarausd.org

Học Khu East Side:
(408) 347-5000;
esuhsd.org

CHĂM SÓC SỨC KHỎE

Bạn có thể nhận được bảo hiểm sức khỏe với Covered California:
Tiếng Anh: (800) 300-1506;
Tiếng Việt (800) 652-9528;
CoveredCA.com

Nếu bạn không có bảo hiểm y tế:
Tổ Chức Valley Connection:
“(888) 334-1000;
scvmc.org/contact-us/Pages/Make-an-appointment.aspx

THUẾ

Hạn chót khai thuế Tiểu Bang và Liên Bang
được dời lại 3 tháng đến 15/07/2
0:
(800) 852-5711 (tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha);
ftb.ca.gov/about-ftb/newsroom/covid-19/index.html;
irs.gov/coronavirus

DMV

DMV gia hạn đến hết ngày 15/5/20 để tái đăng ký:
(800) 777-0133 (tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha);
dmv.ca.gov

VĂN PHÒNG CHÚNG LUÔN LÀM VIỆC

Xin gọi nếu cần giúp đỡ:
Văn phòng địa phương
:
(408) 262-2501;

Văn phòng thủ phủ:
(916) 319-2025;
a25.asmdc.org

Trân trọng,

 

KANSEN CHU
Assemblymember, 25th District

visit my website

send me an email

© 2019 California State Assembly

Capitol Office:
State Capitol
P.O. Box 942849
Sacramento, CA 94249-0025
Tel: (916) 319-2025
Fax: (916) 319-2125

District Office:
1313 N. Milpitas Blvd
Suite 255
Milpitas, CA 95035
Tel: (408) 262-2501
Fax: (408) 262-2512

 

Thông Tin Về Đại Dịch Covid-19

Các Địa Điểm Xét Nghiệm Covid-19 Miễn Phí Tại Quận Hạt Santa Clara—Tuyết Đoan | VietTV


Làm Thế Nào Để Tránh Lây Nhiễm Coronavirus—Bác Sĩ David Price, Weill Cornell Medical Center | Fox News


Lệnh “Ở Yên Tại Nhà” Của County Santa Clara Được Sửa Đổi Kể Từ Thứ Sáu 22-05-2020—Khánh Ly

 

 

MỜI NHẤN LÊN HÀNG CHỮ NÀY ĐỂ ĐỌC BẢN ANH NGỮ

MỜI NHẤN LÊN HÀNG CHỮ NÀY ĐỂ ĐỌC BẢN VIỆT NGỮ


Coronavirus (COVID-19, Wuhanvirus) Map


Clinical Trial Treatments


Data Tracker


Remdesivir Coronavirus Drug Trial



Death By China | Chết Dưới Tay Trung QuốcPeter Navarro


_1

nguyện chúc quý vị và quý quyến nhiều sức khoẻ với mọi điều an lành—vượt qua cơn đại dịch wuhanvirus

 

Death By China—Peter Navarro

Bài Học Ngăn Chận Coronavirus Từ Nam Hàn—CBS News

Thủ Tướng Anh Lên Án Trung Cộng Giấu Dịch Bệnh, Xem Xét Hủy Bỏ Hợp Tác Với Huawei—Xuân Thành

Virus Trung Cộng (virus Vũ Hán, virus corona chủng mới) hiện đang hoành hành ở Châu  Âu và Hoa Kỳ. Thủ tướng Anh Boris Johnson cũng bị nhiễm bệnh và đang phải cách ly tại số 10 Downing, điều hành chính phủ qua mạng trực tuyến. Ông Johnson hôm 29/3 đã lên án gay gắt Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vì đã cung cấp thông tin sai lệch cho thế giới và nói rằng dữ liệu dịch bệnh thực tế của Trung Quốc phải gấp 40 lần báo cáo của ĐCSTQ. Theo Daily Mail, chính quyền Johnson rất tức giận vì ĐCSTQ đã che giấu dịch bệnh và Thủ tướng đang xem xét có thể hủy bỏ quyết định trước đây của mình về việc cho công ty viễn thông Trung Quốc Huawei phát triển mạng 5G của Anh.

boris-johnson-march-19

Thủ Tướng Anh Boris Johnson

Thủ tướng Johnson tức giận vì Anh Quốc là nước bị lừa nhiều nhất. Theo dữ liệu của ĐCSTQ, người Anh tin rằng tỷ lệ tử vong của dịch viêm phổi Vũ Hán (COVID-19) không cao và hầu hết người nhiễm bệnh có thể tự chữa lành. Kết quả là, chính cá nhân Thủ tướng Anh đã phải mắc bệnh.

Theo các báo cáo, ông Boris Johnson đã lên án ĐCSTQ vì đã lan truyền thông tin sai lệch, xuyên tạc về thực tế dịch bệnh và tin rằng số ca nhiễm virus Trung Cộng tại Trung Quốc phải cao gấp 40 lần tuyên bố chính thức của ĐCSTQ. Thực tế này có thể khiến Thủ tướng Anh hủy bỏ thỏa thuận với công ty viễn thông Trung Quốc Huawei .

Các quan chức chính phủ Anh tin rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đã che giấu thông tin về mức độ nghiêm trọng của dịch virus corona tại Trung Quốc.

Bài báo của Daily Mail cho biết các nhà khoa học cảnh báo ông Johnson rằng ĐCSTQ có thể “chẩn đoán số ca nhiễm virus corona” cao gấp 15 đến 40 lần số liệu họ báo cáo. Tại thời điểm xuất bản bài báo này [30/3], chính quyền Trung Quốc chỉ xác nhận 82.122 ca nhiễm virus corona trên toàn Trung Quốc Đại Lục.

Chính phủ Anh cũng cho rằng trong đại dịch virus corona, ĐCSTQ đang xây dựng sức mạnh kinh tế bằng cách cung cấp “trợ giúp săn mồi” trên toàn thế giới. Chính quyền Trung Quốc cung cấp hỗ trợ y tế cho các quốc gia đang bị virus Trung Cộng càn quét như Ý, Tây Ban Nha, Iran v.v…

Daily Mail dẫn lời ba quan chức Anh nói rằng họ cũng giận dữ như ông Johnson về cách ĐCSTQ xử lý dịch bệnh.

Một quan chức Anh giấu tên nói rằng “cuối cùng họ phải được đền bù“, trong khi một quan chức giấu tên khác cho biết “sự tức giận đã lên đến đỉnh điểm“.

Một đồng minh thân cận của ông Boris Johnson cảnh báo rằng trong đại dịch virus corona, hành động của ĐCSTQ cuối cùng sẽ khiến mối quan hệ của London với Bắc Kinh “sụp đổ.”

Cựu lãnh đạo đảng Bảo thủ Ian Duncan Smith cũng đã bày tỏ quan ngại tương tự. “Một khi chúng ta thoát khỏi đại dịch khủng khiếp này, chúng ta phải xem xét lại mối quan hệ này và đặt nó trên cơ sở cân bằng và trung thực hơn“, Daily Mail dẫn lời ông Duncan Smith.

Một bộ trưởng trong Nội các của Thủ tướng Johnson cho biết: “Chúng ta không thể sát cánh cùng và chúng ta không thể cho phép các công ty như Huawei không chỉ tham gia vào nền kinh tế của chúng ta mà còn trở thành một phần quan trọng trong cơ sở hạ tầng của chúng ta.

Trong khi đó, ngoại giới đánh giá rằng vấn đề để Huawei tham gia xây dựng mạng 5G tại Anh hiện là thất bại lớn nhất của chính quyền Johnson.

Hoa Kỳ từ lâu đã kêu gọi các đồng minh tẩy chay Huawei và họ đã cáo buộc Huawei sử dụng công nghệ mạng để làm gián điệp. Cơ quan an ninh mạng của Anh cũng đã cảnh báo về “quan ngại kỹ thuật” về Huawei. Nhưng chính phủ Anh vẫn không cấm Huawei tham gia 5G, nên họ đã bị các đồng minh như Hoa Kỳ và Úc chỉ trích.

Một số nghị sĩ bảo thủ, đứng đầu là ông Ian Duncan Smith, đã đề xuất dự luật sửa đổi Đạo luật Cơ sở hạ tầng Viễn thông để cố gắng cấm Huawei tham gia xây dựng mạng 5G của Anh.

Sau khi sửa đổi nêu trên được thông qua, các công ty có tên trong danh sách “Nhà cung cấp rủi ro cao” của Trung tâm an ninh mạng quốc gia sẽ bị loại trừ hoàn toàn khỏi các dự án mạng 5G của Anh vào cuối năm 2022.

Nghị sĩ Ian Duncan Smith từng khẳng định trong một cuộc tranh luận tại Quốc hội Anh rằng Huawei đã vâng lệnh ĐCSTQ. Ông nói rằng ông và các nhà lập pháp khác đã rất lo lắng rằng nước Anh đã và đang bị phụ thuộc quá nhiều vào các nhà cung cấp “không đáng tin cậy“.

Trong một cuộc tranh luận tại quốc hội, ông Ian Duncan Smith đặc biệt cáo buộc chính phủ Trung Quốc loại trừ các công ty công nghệ khác thông qua các cuộc chiến giá cả trong 20 năm qua. Chiến lược về giá này của chính quyền Trung Quốc đã cho phép Huawei giành quyền thống trị thị trường và kết quả này là mối đe dọa đối với an ninh quốc gia của Anh.

Daily Mail báo cáo rằng ĐCSTQ cũng đã gây ra sự thiếu hụt thiết bị bảo vệ cá nhân (PPE) cần thiết khẩn cấp đối với các bác sĩ, y tá và các chuyên gia y tế khác của Anh. Ngoài ra, chính quyền Trung Quốc đã chỉ đạo các đại lý làm việc ở nước ngoài mua vật tư y tế với số lượng lớn từ các nước phương Tây.

Trớ trêu thay, ĐCSTQ hiện nay lại đã bắt đầu quyên góp khẩu trang và thiết bị y tế cho các quốc gia khác. Ngân hàng Trung Quốc đã gửi 200.000 thiết bị bảo vệ cá nhân tới Ireland và tài phiệt kinh tế Trung Quốc Jack Ma đã cung cấp bộ dụng cụ xét nghiệm, khẩu trang và các vật tư y tế khác cho 54 quốc gia Châu Phi.

Bắc Kinh che giấu tình trạng khẩn cấp về sức khỏe tồi tệ nhất trong một thế kỷ và toàn cầu phải gánh hậu quả về sự lừa dối này“, nghị sĩ đảng Bảo thủ Tom Tugendhat nói.

Lãnh đạo đảng Brexit, Nigel Farage cũng nhận thấy rằng chính quyền Trung Quốc đang đóng vai trò là cha đỡ đầu từ thiện, phân phát tiền, trang thiết bị y tế và cố gắng sử dụng cuộc khủng hoảng này để giành quyền lực toàn cầu.

Khi Đức từ chối xuất khẩu khẩu trang y tế sang Ý, mặc dù Roma đang ở trong tình trạng tuyệt vọng, hãy đoán xem ai đã bước vào—chính là những người gây ra đại dịch này— [chính quyền] Trung Quốc, ông Farage nói với tờ Sky News.

Tôi không muốn thấy chủ nghĩa cộng sản Trung Quốc sẽ thay thế những kẻ ngốc tại Brussels thống trị thế giới thậm chí còn nhiều hơn họ đang thống trị ngày nay”, ông Farage cảnh báo.

(Ghi chú của biên tập viên: Virus gây bùng phát viêm phổi Vũ Hán là đến từ Trung Quốc dưới sự cai trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ—Trung Cộng), do chính quyền ĐCSTQ che giấu sự thật dẫn đến dịch bệnh lan ra toàn cầu. Người Vũ Hán, người Hồ Bắc và tất cả người Trung Quốc cùng nhân dân toàn thế giới đều là những người bị hại. ĐCSTQ không phải là Trung Quốc, cũng không đại biểu được cho Trung Quốc, do đó, loại virus xuất hiện dưới sự cai trị của ĐCSTQ này nên được gọi là “virus Trung Cộng.”)

Xuân Thành

Nhớ Mẹ—Thiếu Tướng Lê Minh Đảo & Đại Tá Đỗ Trọng Huề | Trình bày: Lâm Nhật Tiến | SBTN

NHỚ MẸ | Sáng tác: Thiếu Tướng Lê Minh Đảo & Đại Tá Đỗ Trọng Huề | Trình bày: Lâm Nhật Tiến | SBTN

Thương Tiếc Thiếu Tướng Lê Minh Đảo, K10

PU-ThieuTuongLeMinhDao


LƯU ĐÀY | Sáng tác: Thiếu Tướng Lê Minh Đảo | Trình bày: Quốc Khanh | Hòa âm: Trúc Hồ


Nồi Chè Của Ông Tướng—Khôi An

Không hiểu chị tôi đã nghe tin về ông bằng cách nào.

Thời đó , đầu thập niên 80 , mọi phương tiện truyền thông đều thuộc về nhà nước Cộng Sản , quanh năm suốt tháng báo chỉ đăng tin nước ta đang trong thời kỳ quá độ… Kiểu dùng chữ như vậy mọi người phải chịu đựng mãi nên đỡ thấy quái đản. Người đọc cứ tự điền vào chỗ trống thành nghèo quá độ, đói quá độ hay láo quá độ… tuỳ theo câu .

Vậy mà, một buổi tối, đột nhiên chị tôi nói Em có biết Tướng Lê Minh Đảo không? Ông Tướng đánh trận Xuân Lộc đó. Nghe nói ổng mới chết trong tù rồi ! Tội quá, ổng còn trẻ lắm!

Trước ngày miền Nam thất thủ tôi không biết ông Lê Minh Đảo. Sau đó, tôi có nghe loáng thoáng người lớn rỉ tai nhau về trận đánh ác liệt bảo vệ ngõ vào Sài Gòn trong những ngày đầu Tháng Tư, 1975 tại Xuân Lộc. Tôi cảm phục những người chiến đấu đến cùng, nhưng điều đó sớm chìm vào những hỗn độn của cuộc đổi đời. Vả lại tôi còn nhỏ quá, chẳng biết nghĩ gì hơn.

Cũng như thế, tối hôm đó, sau khi nghe chị tôi nói, chúng tôi chỉ biết nhìn nhau trong niềm xót thương lặng lẽ.

Một thời gian sau, tôi lại nghe một người bạn nói Ông Lê Minh Đảo còn sống. Ổng chỉ bị mù thôi.

Ở trong tù mà bị mù thì chắc còn khổ hơn chết. Tôi thở dài—trẻ con Việt Nam sớm biết thở dài—rồi thầm đọc một lời cầu nguyện; cho ông và những người tù chính trị đang bị đoạ đày.

Đến năm 1993, khi đang ở Mỹ, nghe tin Tướng Lê đã sang theo diện HO và mắt vẫn sáng, tôi ngạc nhiên và vui lắm. Mừng cho ông cuối cùng cũng có những ngày bình an sau gần hai thập niên tù ngục.

Nhiều năm sau, khi internet cung cấp mọi tin tức mà ngày trước không dễ kiếm, tôi đã lên mạng tìm xem mặt Tướng Lê và nghe ông nói. Tôi muốn biết về ông. Không phải qua những lời kể, mà bằng cảm nhận của chính tôi .

Và tôi đã gặp được đoạn phim buổi nói chuyện của Thiếu Tướng Lê Minh Đảo với Việt Dzũng. Buổi phỏng vấn khá dài nhưng tôi nhớ nhất là khi ông nói về sự hy sinh của người lính. Giọng ông hơi lạc đi khi nhắc đến tình bạn của 2 người lính trẻ và sự đơn sơ, không hận thù trước bờ sinh tử của họ.

Phút nghẹn ngào của Tướng Lê đã làm tôi bồi hồi. Tôi ngỡ tim ông đã cứng và nước mắt ông đã kiệt sau mấy chục năm ngang dọc trên chiến trường và 17 năm trong tù. Tôi ngỡ ông sẽ nói nhiều về những chiến công và những đóng góp của ông trong 20 năm gìn giữ miền Nam. Nhưng ông nói về các điều khác , như cái chết của người lính trẻ và sự hy sinh của chiến binh. Hơn 20 năm đã qua, ông vẫn tự trách mình, môi ông run run khi nói …chúng tôi cũng không lo được cho họ một cách đầy đủ… Có lẽ chưa bao giờ ông ngưng buồn về chuyện đó. Tài làm tướng của ông đã làm tôi phục. Nhưng vết thương mấy chục năm trong lòng ông mà tôi vừa chứng kiến đã làm tôi quý mến ông.

Đầu Tháng Tư, 2015 tôi viết lại chuyện của những sinh viên Việt Nam du học ở Mỹ 40 năm trước. Họ tụ tập tại một chung cư cũ kỹ ở Houston, khắc khoải nhìn về miền Nam đang vuột mất. Người sinh viên năm xưa cứ nhắc đi nhắc lại niềm hy vọng bùng lên khi đám người Việt trẻ theo dõi sự anh dũng của những chiến sĩ Xuân Lộc, dù bị dồn tới chân tường.

Vì thế, tôi tìm xem lại những khúc phim của Tháng Tư xưa. Tôi thấy lại khói lửa điêu tàn. Tôi gặp lại các chiến sĩ anh hùng. Và Tướng Lê Minh Đảo, mắt nảy lửa, nghiến răng thề quyết chiến.

Rồi tôi giật mình, nhận ra rằng những người trai dũng mãnh ấy nay đã già, và tôi cũng đang già. Mai này khi chúng tôi ra đi, đàn con gốc Việt còn biết gì về quê Cha đất Tổ? Phải chăng điều đó tuỳ thuộc vào những gì chúng tôi làm hôm nay?

Thế hệ trẻ cần nghe những điều thật từ những người thật. Sẽ tốt biết bao nếu họ được gặp gỡ những nhân vật lịch sử như Tướng Lê Minh Đảo .

Thế là tôi lần mò đi tìm Tướng Lê.

Tôi không có mối quen biết xa gần nào với ông , cũng chẳng có chức tước ở bất cứ hội đoàn nào. Vậy mà tôi thấy chuyện mời ông đến vùng Thung Lũng Điện Tử thật tự nhiên, nhẹ nhàng. Có lẽ tôi linh cảm rằng vị tướng, người sau hơn 20 năm vẫn khóc cho lính, rất quan tâm tới lớp trẻ.

Sau 2 tuần hỏi thăm nhiều người, cuối cùng tôi may mắn có được sự giúp đỡ tận tình của một người chị làm báo. Tôi được một cái hẹn nói chuyện với Tướng Lê. Mười giờ sáng, một ngày đầu Tháng Tư 2015.

Gần tới giờ hẹn, tôi thấy hơi hồi hộp. Thật tình tôi sẽ buồn chút thôi nếu Tướng Lê từ chối sang California nói chuyện. Nhưng tôi sẽ buồn nhiều nếu thực tế quá khác với những cảm nghĩ ở trong lòng.

Ông đến San Jose chiều 27 Tháng Tư, 2015 trên chuyến bay từ Arizona. Từ xa, tôi thấy ông trong chiếc áo sơ mi kiểu Hawaii màu vàng nhạt có hoa xám, đang dáo dác nhìn quanh.
– Thưa Bác! Con là Khôi An .

Ông cười. Chúng tôi bắt tay nhau. Giản dị như đã quen từ trước.

Ông cho biết đã lên máy bay ngay sau khi dự buổi lễ kỷ niệm 40 năm Miền Nam bị cưỡng chiếm với cộng đồng Việt-Mỹ ở Pheonix, Arizona. Tôi hỏi ông có mệt không, ông nói Không sao đâu. Bác giờ như một kho sách cũ, chỉ lo không đủ giờ để trao lại kiến thức cho những người đi sau…

Tối hôm đó , chúng tôi mời ông ghé chơi nhà một người bạn. Khi bước vào nhà, trên salon có một cây đàn guitar kiểu mới, chỉ có khung sắt mà không có thùng đàn. Tôi thấy mắt ông ngời lên một sự thích thú gần như trẻ thơ. Ông bước nhanh tới, nâng cây đàn lạ mắt, vuốt nhẹ lên những sợi dây.

Khi chúng tôi mời ông đánh một bài, ông xòe bàn tay ra nhìn, cười nhẹ rồi nói:

– Ở tù bị thương, hư tay rồi. Giờ lại già nữa, đánh kém lắm.

Chúng tôi không nài ép, chỉ lẳng lặng nhìn ông vừa nói chuyện vừa lơ đãng lướt tay trên cần đàn. Một lúc sau, như hứng khởi, ông hát:
– Trùng dương dâng sóng, biển khơi như thét gào. Cuốn đi cánh hoa đào dạt trôi nơi nao…

Bài hát đó ông sáng tác trong tù, ngày nghe tin người bạn cùng trại mất hết vợ con trên đường vượt biển.

– Còn sống tôi còn khóc , tôi còn thương quê hương tôi… (Lưu Đày–nhạc & lời của Thiếu Tướng Lê Minh Đảo.)

Giọng ông nhẹ và buồn. Tôi nghe, và nghĩ rằng ông đang nói những điều tận đáy lòng.

Sáng 29 Tháng Tư, Tướng Lê bắt tay vào chuẩn bị cho buổi nói chuyện ngay sau ly cà phê sớm. Ông sắp xếp ý nghĩ , soạn phần trả lời cho các câu hỏi các sinh viên đã gởi đến, và ghi xuống một loạt các quyển sách nói về chiến tranh Việt Nam để giới thiệu đến các sinh viên.

Mãi tới giờ ăn trưa tôi mới có dịp nói chuyện với ông. Vì có quá nhiều điều muốn hỏi, tôi buột miệng:
– Bác ơi, có bao giờ bác hối hận đã làm cho các con bác kẹt lại với cộng sản sau ngày mất Miền Nam không? Các con bác có bao giờ trách bác không?

Nói xong, tôi hơi bối rối vì đã hỏi một câu khá nặng nề trong lúc ông đang nghỉ ngơi. Nhưng ông trả lời ngay:
– Đó là một quyết định rất đau lòng, nhưng bác chưa bao giờ hối hận. Bác ra lệnh cho anh em binh sĩ quyết đánh, gia đình của họ đều ở lại, có lẽ nào Bác lo cho con bác ra đi? Bác có thể thu xếp cho gia đình mình, nhưng làm sao thu xếp được cho mọi gia đình của những người đang tin vào bác? Nếu bác cho vợ con đi trước, lính của bác biết là giờ chót bác có thể lên máy bay đi bất cứ lúc nào. Như vậy họ còn tin tưởng để đánh hay không? Như vậy bác có công bằng với họ hay không? Bác chấp nhận định mệnh của bác và gia đình, nếu có phải chết thì chết cùng nhau. Bác muốn đối xử công bằng để sau này con bác không phải xấu hổ với con em của những người từng nghe lời bác mà liều chết. Bác muốn con bác sau này không phải nhìn bác mà nghĩ ông già mình ngày xưa từng gạt lính.

Trầm ngâm vài giây, rồi ông tiếp:

– Năm 1979 , lúc bác đang bị cộng sản đày đoạ, nghe tin gia đình đi thoát hết sau 5 lần vượt biên bị tù, bác trút được gánh nặng khủng khiếp trong lòng. Bác tạ ơn Trời đã cho bác ân huệ được lương tâm yên ổn, được trọn vẹn mọi bề. Từ đó, bác không còn phải lo lắng, đau khổ cho số phận của vợ con trong nanh vuốt của kẻ thù nữa. Bác không sợ kẻ thù dùng các con thơ để khống chế mình nữa. Bác được tự do.

Còn các con bác, tụi nó cũng hiểu và không trách bác. Trong 4 năm kẹt lại, tụi nó đã học được rất nhiều. Những kinh nghiệm sống đó làm cho chúng biết thương người, biết khiêm nhường, biết quý những điều tưởng như là tầm thường. Các con của bác có thể tự hào rằng mình đã hiểu biết về sộng sản và đã vượt thoát khỏi ngục tù của họ. Đó là một tài sản mà bác nghĩ các con bác nên hãnh diện đã có được.

Tôi uống một ngụm trà, nuốt xuống cái nghèn nghẹn ở cổ. Tôi nghĩ, trước khi tử chiến ở Xuân Lộc, nếu ông lo cho gia đình đi thì đó cũng là chuyện thường tình. Không ai trách được ông. Nhưng Tướng Lê không phải là người làm những chuyện thường tình…

Thời vừa bị chiếm, mạng sống của người Miền Nam rất nhỏ, thêm dịch bệnh hoành hành làm trẻ con chết rất nhiều. Nếu chỉ 1 trong 9 người con ông có mệnh hệ nào, nỗi dằn vặt sẽ ám ảnh ông suốt đời. Nhưng Thượng Đế đã gìn giữ gia đình ông vẹn toàn. Cám ơn Thượng Đế, Tướng Lê cần và xứng đáng với ơn huệ của Ngài.

Hôm sau, ngày 30/04/2015, ông và người thông dịch miệt mài chuẩn bị cho buổi nói chuyện lúc 6 giờ chiều. Trưa đến, tôi nhắc ông đi ăn nhưng ông dùng dằng mãi vẫn chưa đứng lên được. Thấy vậy tôi đành khuân về mấy ổ bánh mì thịt nguội. Ông gặm bánh mì, uống beer và cười nói vui vẻ, hài lòng vì buổi nói chuyện được chuẩn bị chu đáo.

Cuôc gặp gỡ với sinh viên diễn ra thành công và cảm động. Tướng Lê đã nhắn nhủ lớp trẻ bằng những điều ông đúc kết suốt nửa cuộc đời trong chiến tranh cộng với 17 năm trong tù ngục. Những chia sẻ của ông thiết tha, sâu sắc nhưng cũng rất thực tế, phù hợp với tâm hồn và đời sống của giới trẻ.

Buổi họp kết thúc khá trễ nên chúng tôi chỉ ghé tiệm kem ăn tráng miệng rồi về.

Mãi đến đêm, tôi mới chợt nhận ra rằng bữa ăn đàng hoàng nhất của Tướng Lê ngày hôm đó là ổ bánh mì. Vì ông đã không đụng đến đĩa thức ăn do các em sinh viên mời lúc chiều, ông nói muốn tập trung để nói chuyện với các em.

Con gián làm mồi câu tốt lắm, con à.

Buổi chuyện trò của tôi và Tướng Lê ngày hôm sau bắt đầu bằng câu chuyện đời thường như thế. Ông kể thời ông ở Cần Thơ, ông thường bắt gián ở đằng sau một tiệm ăn ở gần nhà rồi đem ra bến Ninh Kiều câu cá.

Biết rằng lúc đó ông đã lên tới cấp Tá, tôi hỏi:

– Chắc bác câu cá cho vui hả bác ?
– Câu cá về ăn chớ! Nhà bác đông con, lương của bác thì khá so với lính, nhưng chẳng dư dả gì đâu, con. Lính mình hồi đó cực lắm con à, một tháng lương mua được một tạ gạo. Còn lương bác cũng chỉ tạm đủ lo cho vợ con.

Hoàn cảnh lính và những hy sinh của gia đình lính thì không nói sao cho xiết, con à. Gần một triệu người đã chết và bị thương trong cuộc chiến, còn số người chịu mất mát sau lưng họ thì không biết đếm bằng cách nào! Bác cứ nghĩ con người ta ai cũng bằng xương bằng thịt, nếu bác chết trận, 10 người trong gia đình bác đau đớn bao nhiêu thì những cái chết trong gia đình lính cũng đau bấy nhiêu. Hồi ở Chương Thiện, có một người lính đi phục kích, vợ con bị địch câu pháo trúng vô nhà, chết hết. Anh ta về, ngồi gục mặt trước đống gạch nát, bác đứng đó mà chỉ biết đặt tay lên vai anh ta, không tìm được lời nào an ủi. Vậy mà hai bữa sau, anh ta trở lại đơn vị, tiếp tục đánh giặc…

Cái nhíu mày của ông làm tôi nghĩ ruột ông đang thắt lại, nên tôi chuyển qua đề tài khác:
– Thời bác ở trong quân đội, di chuyển nhiều nơi, cả nhà đều đi theo hả bác ?

Nụ cười nhẹ làm những vết nhăn trên trán ông dãn ra :
– Ờ ! Bác bận rộn quá nên đi đâu bác cũng cố gắng đem gia đình theo để được ở gần càng nhiều càng tốt b. Khi nào có dịp nghỉ, bác dắt vợ con đi chơi. Nhưng sau này, bác ở đóng quân ở Long Bình thì tụi nhỏ đi học ở Sài Gòn, cuối tuần nếu bác không đi hành quân thì mới được gặp. Có một lần bác dắt tụi nhỏ đi coi chiếu bóng về, tụi nó than đói bụng. Ở tỉnh lỵ đâu có hàng quán ban đêm, bác lại không muốn sai lính nên tự nấu chè cho tụi nó ăn. Nấu nước sôi, đập vô một củ gừng, quậy đường cát, rồi xé bánh tráng bỏ vô. Bánh tráng mà mình hay ăn đồ cuốn đó. Bánh tráng coi mặn mặn vậy mà nấu chè ngon lắm! Bữa nào con làm thử đi!

Ông vừa nói vừa gật đầu để thêm phần… thuyết phục. Tôi tròn mắt nhìn ông. Chỉ là một kỷ niệm vui, không màu mè, bóng bẩy, nhưng ông làm tôi cảm động lẫn ngạc nhiên. Một vị Tư Lệnh tự nấu chè cho con ăn khuya? Nồi chè mà tôi không cần thử cũng biết là không thể ngon. Nhưng nó làm tôi thương người cha ở trong ông, và tự hào vì quân lực VNCH đã có một vị chỉ huy như ông. Ôi, nồi chè của Ông Tướng!

Càng nói chuyện với ông, tôi càng thấy ông rất không thường tình. Ông không dè dặt, thận trọng như thường thấy ở những người từng chứng kiến nhiều mưu mô, tráo trở. Ông không có cái trầm ngâm, chán chường của một người nếm quá nhiều đau thương. Ông nhiệt tình, hăng hái, và thật. Như thể cuộc đời ông chưa từng bị dập vùi, như thể ông còn rất trẻ và còn tin tưởng rất nhiều vào con người.

Và, ông hoàn toàn không có cái xa cách của người xem mình là quan trọng. Vì thế, tôi đã hỏi ông một câu mà trước khi gặp ông tôi không nghĩ là mình dám hỏi:

– Bác ơi, ngày 30 Tháng Tư 1975, sau khi Miền Nam thất thủ, bác có bao giờ nghĩ đến chuyện tự sát hay không?
– Lúc đó, mỗi người có một quyết định riêng, không ai đúng ai sai. Riêng bác, bác không có ý định tự tử. Các con bác đã mất quá nhiều, bác không muốn chúng phải mất cha. Nếu bị giặc cộng giết, bác chấp nhận nhưng bác không tự mình làm điều đó với các con. Hơn nữa, bác không có cái uất ức, đau khổ của một bại tướng vì bác chưa bao giờ nghĩ là mình thua. Mình chỉ tạm thời khó khăn vì những thế lực quốc tế đẩy mình tới đó, nhưng bác muốn sống để xem mọi sự xoay vần tới đâu.

Nếu chỉ được dùng một từ để diễn tả Tướng Lê, tôi sẽ chọn lãng mạn.

Những quyết định cực kỳ cứng rắn, những hành động hết sức can đảm của ông đều bắt nguồn từ những tình cảm sâu xa. Chỉ có người rất lãng mạn mới đủ tin yêu để làm những điều phi thường như ông đã làm. Ông để vợ con cùng ở lại đương đầu với cộng quân là vì ông yêu sự công bằng mà ông đã nhắc đến mấy lần trong câu trả lời ngắn. Ông tử chiến vì ông hết lòng tin vào sứ mạng gìn giữ miền Nam. Ông không sợ chết vì ông không muốn phụ lòng những người lính đã nằm xuống và những người lính đã dựa vào ông mà đứng lên từ những căn nhà cháy ra tro của họ.

Cống hiến của ông cho đời giống như những viên kim cương, tuyệt sáng và tuyệt cứng. Nhưng chúng đã được hun đúc từ phần lõi là những tình cảm tinh tuyền, và những giọt nước mắt. Sẽ không có kim cương nếu không có phần lõi đó.

Lịch sử Việt Nam có Tướng Phạm Ngũ Lão gạt nước mắt, chia tay mẹ già đi đánh giặc. Có Tướng Trần Khánh Giư bỏ gánh than, từ giã đời ở ẩn để trở về cứu nước. Có biết bao chuyện nhờ dân gian ghi lại mà ngày nay chúng ta được biết.

Năm nay Tướng Lê đã 83—vinh, nhục, yêu, ghét, thăng hoa, đày đoạ… ông đều đã trải. Vì thế, tôi viết bài này không phải cho ông. Mà để lưu lại vài mẩu chuyện về Ông Tướng Lãng Mạn cho mai sau. Để góp một chút tin yêu bởi vì làm người Việt Nam rất buồn. Để cho chính tôi nhớ gương của Tướng Lê, lạc quan trong khó khăn và cố gắng làm những điều tốt đẹp nhất trong khả năng của mình, hầu mong mai sau con cháu không phải ngần ngại nhận mình là Việt.

Khôi An (Stanford Vietnamese Student Association)

 

Phân Ưu Cùng Anh Lê Ngọc Thạch, K24

PU-ChiDieuNguyenK24-horz

Phân Ưu Cùng Chị Nguyễn Thị Thúy Nga, K19/1

PU-AnhVincenteTranHongPhu

Coronavirus Disease (COVID-19)—CDC | NBC Bay Area

Coronavirus: President Trump Addresses The Nation From The White House | TIME

 

Phân Ưu Bà Quả Phụ Hoàng Xuân Lãm K3/1

PhanUu-Ba-HoangXuanLam-K3


CaoPho-BaHoangXuanLam-K3


01-9a

Tang lễ tại Oak Hill Memorial Park. Mời click lên hình để write guest book, condolences, memories, sympathies…

 

Phân Ưu Cùng Chị Hà Ngọc Bích | Vài Hình Ảnh Về Anh Hà Ngọc Bích K15

PhanUu-Anh-HaNgocBich-K15


CaoPho-Ong-Ha-Ngoc-Bich

Phân Ưu Cùng Chị Đặng Đức Ý (K28/1)

PhanUuAnhDangDucYK28
thumbnail

Vài Hình Ảnh Thăm Viếng Cuối Năm Kỷ Hợi

Phân Ưu Cùng Anh Chị Lê Tấn Tài Khóa 20

PU-NM-AnhTaiK20

thumbnail

Thư Chúc Tết Canh Tý—Nhị Vị Cựu Chỉ Huy Trưởng TVBQGVN

ThuChucTet-ChiHuyTruongMời click lên thư để đọc phóng ảnh lớn hơn

Vài Hình Ảnh Tập Văn Nghệ

Chúc Tết Cựu Trung Tướng Chỉ Huy Trưởng

Hài Kịch Cơm Và Phở—Asia Entertainment Official

Chúc Mừng Năm Mới Canh Tý | Happy New Year 2020

ChucTetCanhTy
Xuân Collection—Motif Music Group


giphy-(a)

Chúc Mừng Giáng Sinh & Năm Mới

Christmas2019-tile


Silent Night—André Rieu


Đêm Thánh Vô Cùng—SBTN

Chào Mừng Xuân Canh Tý, 2020—Hội Võ Bị Bắc Cali

postercanhty

Happy Thanksgiving

Happy Thanksgiving

Các Thông Báo Về Đại Hội 22 Võ Bị

DH22-Thong-Bao-1

ĐH22-Thong-Bao-2

DH22-Thong-Bao-2A

DH22-Thong-Bao-3

 

Chính Danh—Bùi Phạm Thành

BTC-DH22

Ban Tổ Chức Đại Hội Võ Bị Toàn Cầu Kỳ Thứ 22
(buổi họp ngày 6 tháng 10 năm 2019)
Chính Danh có nghĩa là “Gọi tên cho đúng” với một định nghĩa đơn giản là “mỗi sự việc, mỗi người đều phải có đủ các ý nghĩa nêu bởi tên gọi sự việc đó, hay người đó,” thí dụ như cấp chỉ huy phải hành xử trong danh dự, trách nhiệm, và khả năng khi thi hành nhiệm vụ. Người lính phải tuân theo mệnh lệnh của cấp chỉ huy…

Nói chung, thì mỗi người trong xã hội hay tập thể phải hành xử đúng với những giá trị đã được gắn liền, bằng văn bản hay truyền thống, với vị trí mà người đó hiện đang nắm giữ. Chính danh, vì thế không còn là một học thuyết của Nho Giáo đã dùng để phân biệt giai cấp, mà mang ý nghĩa của ông bà ta vẫn nói “Danh chính, ngôn thuận” để cho thấy rằng nếu không có “Chính Danh” thì có dùng bao nhiêu lời nói, lý luận cũng không thể khiến người nghe thuận lòng, đồng ý. Trừ trường hợp đó là lời nói của kẻ độc tài có kèm theo bạo lực thì cho dù không “Chính Danh” người nghe vẫn phải tuân theo để không bị đàn áp, khủng bố, có thể nguy hại đến sinh mạng của cá nhân, gia đình, và thân thuộc, như hiện nay ở trong nước dưới sự cai trị độc đoán và tàn bạo của đảng cộng sản Việt Nam. Nếu phản kháng, không tuân theo thì phải tìm nơi tránh nạn, như trường hợp cả triệu người di tản tránh nạn cộng sản từ Bắc vào Nam năm 1954, rồi thì hàng trăm ngàn người từ Việt Nam di tản ra hải ngoại năm 1975 và tiếp tục hàng chục năm sau đó.

Hiểu như thế chúng ta mới thấy hai chữ “Chính Danh” luôn luôn có giá trị trong xã hội, cũng như trong một phạm vi nhỏ hẹp của các sinh hoạt hội đoàn ở hải ngoại.

Chính Danh, trong nhiều trường hợp, được thể hiện dưới hình thức chọn lựa của quần chúng, là sức mạnh của đám đông, và như thế Chính Danh đồng nghĩa với việc được đa số quần chúng ủng hộ.

Thử lược qua một vài sự kiện trong lịch sử Việt Nam và quốc tế thì sẽ thấy lẽ Chính Danh được biểu dương bằng sự lựa chọn của đám đông, đa số:

  • Hội Nghị Diên Hồng, năm 1284, dưới thời nhà Trần là sự lựa chọn, là sức mạnh của toàn dân Việt Nam để chống lại quân Nguyên Mông xâm lăng bờ cõi. Đây là một sự chọn lựa giữa cái sống và cái chết, giữa tự do và nô lệ.
  • Cuộc di cư của hơn một triệu người từ Bắc vào Nam, năm 1954, là sự lựa chọn của người Việt Nam giữa tự do dân chủ và cộng sản chuyên chế.
  • Trong thời chiến, trước năm 1975, người dân luôn luôn chạy về phía VNCH, đó là sự lựa chọn giữa quốc gia và cộng sản.
  • Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, hàng trăm ngàn người miền Nam Việt Nam đã tìm đủ mọi phương tiện để di tản ra ngoại quốc. Đó là sự lựa chọn giữa tự do và cộng sản.
  • Cuộc xuống đường biểu tình của giới trẻ Hồng Kông trong mấy tháng qua là sự lựa chọn giữa Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và đường lối cai trị độc đoán, tàn ác của Trung Cộng.
  • Từ hơn hai chục năm qua, Trung Cộng đã dùng áp lực chính trị và kinh tế để ép buộc hoặc mua chuộc các quốc gia trên thế giới không ủng hộ một quốc gia Đài Loan độc lập. Không được đa số các quốc gia trên thế giới ủng hộ, Đài Loan sẽ mất đi cái Chính Danh để tuyên bố là một quốc gia độc lập.
  • Trong quốc gia Hoa Kỳ thì hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ luôn luôn tranh giành chữ Chính Danh bằng cách đạt được cho thành viên của đảng chức vụ Tổng Thống và đa số ghế Dân Biểu và Nghị Sĩ ở Hạ và Thượng Viện.

Như thế, hiển nhiên, Chính Danh luôn đi đôi với số đông, hay còn gọi là đa số, và thành ngữ có câu “Đa Số Thắng Thiểu Số” để chỉ nguyên tắc tự nhiên, bất thành văn, của đám đông, với điều kiện không bị đàn áp bởi độc tài và bạo lực. Thế cho nên Chính Danh luôn luôn đối đầu với Độc Tài, hay còn gọi là Bạo Quyền khi có kèm theo bạo lực. Trong phạm vi nhỏ hẹp như hội đoàn thì Chính Danh phải đối đầu với Mạo Danh, lợi dụng tên gọi Chính Danh để làm những chuyện sai trái, mang tiếng xấu cho Chính Danh.

Nhìn vào thực trạng của Tổng Hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam (Tổng Hội) thì chúng ta sẽ thấy rõ rằng Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam có 31 khóa chính. Một Tổng Hội 27 khóa dưới sự hướng dẫn của hai vị Cựu Chỉ Huy Trưởng vẫn còn phải đối đầu với một cái gọi là “Tổng Hội 5 khóa” dưới sự lèo lái của vài người có liên hệ và chức vụ với Tập Thể Chiến Sĩ, một hội đoàn tai tiếng đã khiến các vị khai sinh ra nó đều đã xa lìa và chối bỏ.

Riêng với các CSVSQ/TVBQGVN khóa 28, 29, 30 và 31 đã chứng kiến tận mắt sự chọn lựa của dân chúng Đà Lạt và các vùng phụ cận khi Trường VB di tản. Chính các anh đã giúp đỡ họ vì họ đã chọn lựa bên có Chính Nghĩa và Chính Danh. Những khóa đã tốt nghiệp trước đó, hiển nhiên đã nhìn thấy rõ là đồng bào chạy về phía nào. Lẽ dĩ nhiên là cũng có thể có người chạy về phía cộng sản, thế nhưng số người đó rất ít. Sự chọn lựa của chúng ta ngày nay cũng thế giữa 5 khóa và 27 khóa, thì hiển nhiên 27 khóa cùng với hai vị cựu Chỉ Huy Trưởng thì hiển nhiên là có Chính Danh.

Nếu đem con số 27 khóa so với 5 khóa thì đương nhiên 27 khóa phải là đa số, gần như tuyệt đối. Một điều đáng trách là vài thành viên của “Tổng Hội 5 khóa” vẫn mạo danh Tổng Hội để làm những điều sai trái, xấu xa như việc ủng hộ Trần Kiều Ngọc với chủ chương “Không chống cộng, chỉ chống cái ác”, và gần đây họp lại đứng sau lưng tung hô chúc tụng Hoàng Kiều, kẻ đã nhục mạ Quân Lực VNCH, khiến cho cộng đồng người Việt và giới truyền thông Việt Ngữ Hải Ngoại chê cười. Hai sự kiện trên cùng với rất nhiều hành động tệ hại của nhóm Mạo Danh trong hơn bốn năm qua đã làm phương hại đến Danh Dự của Trường Mẹ và của tất cả những CSVSQ và Sĩ Quan xuất thân từ ngôi trường đã một thời lừng danh ở Đông Nam Á. Đó là chưa nói đến việc làm ô danh những đồng môn đã Vị Quốc Vong Thân trong suốt hơn hai mươi năm chinh chiến chống chủ nghĩa cộng sản của đám cầm quyền miền Bắc đem xương máu của thanh niên Việt Nam đánh thuê cho cộng sản quốc tế Nga, Tàu.

Nơi đây, chúng tôi cũng xin có đôi lời để nói với đồng môn. Chúng ta đều là những người đã tình nguyện hy sinh tuổi trẻ để bảo vệ quốc gia và dân tộc, dưới lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và khẩu hiệu “Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm.” Kể từ ngày thành lập năm 1948 cho đến ngày phải tạm đóng cửa năm 1975, hơn 6,000 anh em của 31 khóa xuất thân từ Trường Mẹ, cũng như những khóa vẫn còn đang thụ huấn, đã hàng ngàn người ngã xuống vì lý tưởng và hàng ngàn người khác bị thương tật suốt đời. Chúng ta, những người còn sống sót sau cuộc chiến Quốc-cộng tang thương và đẫm máu, thì hãy dùng giây phút tĩnh tâm, suy nghĩ về tình đồng môn, về Danh Dự của người CSVSQ/TVBQGVN, về chính nghĩa quốc gia, và nhất là hai chữ Chính Danh của Tổng Hội dưới sự hướng dẫn của hai vị cựu Chỉ Huy Trưởng thân thương và đáng kính của chúng ta, cựu Đại Tá Đỗ Ngọc Nhận và cựu Trung Tướng Lâm Quang Thi, những người đã cùng chúng ta tự hào “Một Thời Võ Bị, Một Đời Võ Bị. Một Trường Võ Bị Vẹn Toàn và Một Khối CSVSQ/TVBQGVN Không Chia Rẽ.”Đứng trước ngã rẽ của con đường, hay trước đội hình của hai hàng quân, một bên là 5 khóa và bên kia là 27 khóa, thì việc Chính Danh đã rõ ràng và sự lựa chọn vì thế cũng dễ dàng. Thành ngữ có câu “Thắng người thì dễ, thắng mình rất khó”, đồng thời châm ngôn của chúng ta là “Tự Thắng Để Chỉ Huy” đã nói lên ý chí và quyết tâm của một CSVSQ/TVBQGVN. Hãy Tự Thắng để vượt qua những khác biệt nhỏ bé, hãy chọn con đường chính nghĩa, một đơn vị Chính Danh của đa số đồng môn. Trường Mẹ, cũng như các bà Mẹ Việt Nam, luôn luôn mở rộng vòng tay nhân từ để đón những người con lạc lối trở về. Đồng môn, anh em cùng Trường Mẹ, lúc nào cũng tay bắt mặt mừng để cùng siết chặt tay nhau “Hướng Về Trường Mẹ”, cùng khôi phục lại Danh Dự và Truyền Thống của Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam.

Chào Tự Thắng

Bùi Phạm Thành, K25

Hội Võ Bị Bắc Cali Họp Khoáng Đại Ngày 6/10/2019

FlyerHopKhoangDai2019

ThuMoiHopKhoangDai-2019

 

Liên Khúc Mẹ Việt Nam & Mẹ Trùng Dương